豐碩 發表於 2012-11-20 11:19:55

【言術】

本帖最後由 天梁 於 2013-8-21 16:42 編輯 <br /><br /><P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>言術</FONT>】</FONT></STRONG></P>&nbsp;
<P><STRONG>【辭書名稱】教育大辭書</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言術意為說話的方式和內容,當依對方而定,即如世俗所謂見什麼人說什麼話。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄧析子〔轉辭篇〕中有一段話說:「夫言之術:與智者言、依於博。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與博者言、依於辯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與辯者言、依於安。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與貴者言、依於勢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與富者言、依於豪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與貧者言、依於利。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與勇者言,依於敢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與愚者言,依於說。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此言之術也。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>就是說和智慧高的人說話靠廣博的知識;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和博學的人說話靠辯析道理;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和有辯才的人說話要平靜從容;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和居高位的人說話要根據權勢;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和富有的人說話要豪爽;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和窮人說話要以利為旨歸;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和有勇氣的人說話膽子要大;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和笨人說話要言辭明白清晰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>下文中又說:「非所宜言、勿言。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因為如後世所說:「一言既出,駟馬難追。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>(原文為:「一聲而非,駟馬勿追。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一言而急,駟馬不及。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故惡言不出口,苟語不留耳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此謂君子也。」</STRONG><STRONG>)<BR><BR>鄧析所說的是說話的技巧,也可說是藝術。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>從一方面看,有權術的味道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>從另一方面看,也未嘗不是至理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因為說話的本意,在於雙方意見交流而能相合,如果不合乎這個本意,就不如不說:所以就著對方的狀況選擇話題和內容,不但可以交換意見,也可使雙方情意相投,甚至引起共鳴,而增進友誼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄧析在篇中開始便說,人的情感作用,有悲哀喜樂嗔怒憂愁,往往因別人有了一種情感表現,而影響到自己。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>然而別人的情感作用,雖然會感染到自己,自己卻也可以轉換對方的情感,至少使之減低情感的強度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如把哀變成悲(悲的強度低於哀,以下仿此),把樂變成喜,把愁變成憂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>當然也可把嗔變成怒,是增加了強度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>這種轉變操之在我,一個人可以視情境而定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄧析說:「夫人情發言欲勝,舉事欲成。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故明者不以其短,疾人之長;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不以其拙,病人之工。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>可以做為說話前對人的態度,不護短,不嫉妒勝過自己的人,則不致出言傷害對方,在根本之處,鄧析的話頗可引用,其說是:「心欲安靜,慮欲深遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>心安靜則神策生;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>慮深遠則計謀成。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>心不欲躁,慮不欲淺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>心躁則精神滑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>慮淺則百事傾。」</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>合起來用於言辭方面,有益於修身,也有益於處人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>轉自:<A href="http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary" target=_blank>http://edic.nict.gov.tw/cgi-bin/tudic/gsweb.cgi?o=ddictionary</A>
頁: [1]
查看完整版本: 【言術】